2004/12/31

he^'t

Posted by Hello

Hết năm...năm mới dương lịch sắp đến, mong các bạn có thật nhiều giây phút vui vào buổi lễ cuối năm. Tuyết trắng và mặt trời sáng như mang đến cho các bạn những hy vọng sáng lạng vào tương lai.
....
Gặp nhau đây ... cùng nâng ly
Cùng say sưa ... mà quên nhiều nỗi ... ưu sầu
Hát vang lên ... cho quên sầu
Hết đêm nay ... rồi mai ta sẽ ... sẽ hay
(Văn Phụng. Vui Đêm Nay Rồi Mai Sẽ Hay)


2004/12/28

ba)ng

dem dong Posted by Hello

Rượu cũ Hoàng Hoa vị đắng rồi
Men tàn thêm gợi nhớ xa xôi
Hương say nhạt với màu thu úa
Chén lẻ sầu dâng lạnh thấm môi

Buồng vắng ơ hờ chăn chiếu đơn
Phên thưa lọt gió buốt từng cơn
Ngoài xa bàng bạc lên sương khói
Tuyết phủ chiêm bao mộng chập chờn

(V-H-Chương - Buồn đêm đông)

Những hàng xe nối tiếp nhau đi trên con đường đóng đá mùa đông, hạnh phúc con người hay bất hạnh cũng đi và đi theo ngày tháng và mùa đông, xuân, hạ...

2004/12/25

Mu+`ng

tiec Posted by Hello

Hôm nay chúng ta có một ngày nghỉ lễ giáng sinh. Bữa tiệc gia đình giữa đêm họp mặt gia đình vui vẻ biết bao. Mừng cho nhân loại có đấng cứu thế và mang đến hy vọng một ngày mai tươi sáng.

2004/12/23

XMAS, NOEL

GIÁNG-SINH Posted by Hello


Nhân mùa Giáng Sinh, thành chúc các bạn những ngày vui và nhiều hạnh phúc, đầm ấm bên gia dình yêu dấu.

2004/12/21

Tuye^'t tra)'ng

Posted by Hello

:::Mạc Phương Đình:::

Mùa Đông Xa

Hãy thức dậy, mang mùa Đông xuống phố chia cho người bớt chút lạnh đi em
sầu viễn xứ như từng bông tuyết trắng nhuộm tóc nhau
trong lặng lẽ im lìm gió phương bắc từng cơn tê nỗi nhớ
đèn quê xưa hiu quạnh rọi qua tim dòng nước mắt như hoà trong máu thịt dấu thương
đau trăn trở buốt từng đêm nắng trốn biệt ngàn
ngày không trở lại chân trời xa một màu xám
êm đềm sợi tóc bạc muộn phiền trên gối nhỏ
bàn chân đau hạt cát chẳng thân quen
mấy chiếc lá vàng nghiêng bên cửa sổ
màu phố xưa sầu rụng chuổi hoa đèn
đêm mộng mị chập chùng câu hẹn cũ
kẻ đi về lối xóm nhắc dùm tên còng lưng
gánh mùa đông chôn kỷ niệm
nhưng quê hương xa lắc dễ gì quên …

2004/12/20

mua ddo^ng.

Mùa đông đã trở lại vùng này, miền bắc mỹ xa xăm, xa hơn thành phố NEW-YORK và xa hàng vạn cây số nước Việt Nam. Nói về mùa đông, ở đây có tuyết trắng rơi và có gió lạnh cắt da thịt. Tôi sinh trưởng ở miền nam xứ việt, làm gì biết cái lạnh này. Thế nhưng cuộc sống đưa đẩy đến nơi đây. Và mỗi năm khi đông về lại nhớ đến nguồn gốc của mình. Tháng chạp ngày xưa ở Sài Gòn khí hậu mát hơn trong năm đôi chút và cũng chẳng thấy lạnh. Tháng mười hai hôm nay, trái ngược hẳn, chẳng nóng lúc nào. Có phải chăng những nghịch lý tuyệt cùng như nóng, lạnh đã có tự thuở nào và chỉ mình chưa đựơc biết ? Cuộc sống mang đến những bất ngờ lý thú phải không các độc giả ?

Lênh đênh cành hoa trôi, lạc loài như lá rong.
Nhẹ trôi theo sóng đưa, dừng chân nơi bến xưa... xa mờ.
Em như làn mây xanh, dịu dàng trong nắng mai
Ngỡ ngàng như lá bay,
Nhẹ rơi theo gió đưa, tàn phai theo tháng năm. (Phan Kiên: Phù du)

2004/12/15

2004/12/04

Cay Phong

Một cuối tuần đầu tháng chạp, thứ bẩy sáng có mặt trời sáng , mây xanh và khí hậu lạnh. Mây trên đầu vài cụm nhỏ bay chậm chậm kg gấp rút. Xứ lạnh tôi ở vẫn lạnh từ bao niên kỷ nay, luật tạo hóa kg thay đổi chỉ có vạn vật cây lá thay nhau đổi lớp này qua lớp khác. Cách đây vài thế kỷ, dẫy dất này kg bao nhiêu người, chỉ có thú vật sống hoà thuận với những ng da đỏ. Lịch sử nhân loại có nhiều cuộc di dân cũng như xâm lăng. Ca na đa xứ có 400 năm lịch sử, Saigon cũng mới có 400 năm. Con tàu thời gian đi, để lại cho loài người biết bao kỷ niệm vui để nhung nhớ hay buồn đau.