2004/11/20

2004/11/19

i't

Một tuần viết một làn thật quá ít ? Bao nhiêu câu chuyện đã xẩy ra trong bẩy ngày của một người ? Ai cũng có chuyện không ít cũng nhiều. Người ta không nói đến hay viết lên vì nghĩ không ích lợi gì chăng ? Một tuần qua đi, bẩy ngày đã mất đi trong cuộc đời. Đừng kể những gì mất nhưng hãy nói về những gì có thêm. Mong rằng đừng thêm buồn nhưng thêm hạnh phúc. Có một ít hạnh phúc mỗi ngày và gìn giữ nó mãi mãi cho tim ta thêm rộng lớn. Những gì không vui hãy quên đi, vứt bỏ đi để con tim không khô cằn. Hạnh phúc đến rồi đi như những cơn mưa. Ít nhiều tùy ơn trời nhưng bẩy ngày cứ trôi qua nhanh không ai cản được. Lớn lên nhanh đi khi xưa ta còn bé hay nghe. Các bạn hãy lớn lên mãi nhưng đừng già. Mong trái tim con người lớn không bờ bến nhưng ích kỷ nhỏ lại mãi mãi.

Paris anh ơi, đêm nay vũ khúc cho tình nhân
Ðến cùng em!
Ôm nhau đi anh ơi, đêm nay vũ khúc cho tình nhân
Ðến rồi đi, đêm khuya sắp qua rồi
Quên đi anh ơi, ưu phiền
Mai trời lại bình minh

(Bảo Trâm. Paris Về Đêm)

2004/11/13

2004/11/10

phim ta`u

Có nhiều lọai phim xem giải trí cho vui vui. Có những phim xem xong mình suy nghĩ vì không biết tại sao đạo diễn lại kết cuộc bi thương như thế ? Phim của các đạo diễn Mỹ, thường thường hay kết luận có hậu: người tốt được thưởng hay ca nhạc vui tươi hay cặp tình nhân yêu nhau đến trọn đời ! Phim Á Châu hay Âu khác phim Mỹ, có khi phần kết bi thương như trong hai phim Trung-Hoa mới tôi mới xem: HERO và HOUSE OF FLYING DAGGERS (H.F.D). Phim H.F.D diễn tả chuyện tình giữa cô MEI và hai võ quan trong thời điểm lịch sử Tàu năm 870. Phim này đặc biệt có cô tài tử trẻ đẹp trong vai kiếm sĩ tài ba song tòan: vũ và kiếm. Màn múa với ban nhạc trống phụ họa của cô dài năm phút, hay đặc biệt trong khung cảnh lầu xanh !

http://movies.yahoo.com/movies/feature/houseofflyingdaggers.html

2004/11/01

Chie^`u thu

Chiều thu Posted by Hello

tha'ng 11

Nhìn lịch trên máy điện tóan thấy đã đổi sang tháng mười một. Một tháng qua rồi tôi tự nói. Ở nơi tôi tạm cư, đêm dài thêm và ngày ngắn lại. Đêm có nghĩa không có ánh mặt trời. Mùa thu đang đi xa hơn và còn vài tuần thôi tuyết trắng sẽ rơi trên vĩa hè.

Tháng này như thời gian bản lề giữa hai mùa thu và đông. Ngày xưa khi còn trẻ thơ, tháng nào đến hay đi, hình như chẳng bao giờ tôi để ý đến. Ngày nay có lẽ ngày tháng mình phải đếm và kiểm điểm. Từ khi biết suy luận, suy tư, ở mỗi tuổi mình có những lo lắng phải không các bạn ? Tuổi này sợ ngày tháng qua nhanh, lo mai đây già yếu.

Tháng mười một bắt đầu, nó mang chúng tôi vào khõang thời gian nghỉ ngơi của cây cỏ. Những hàng cây ven đường nay khẳng khiu lắm, cành đã mất gần hết lá. Cỏ xanh mướt mùa hè nay đổi sang héo vàng. Một mùa thu, một mùa đông và tôi đang ngắm nhìn màu thời gian đi qua cửa kính.

Em đứng lên mùa Thu tàn tạ
Hàng cây khô cành bơ vơ
Hàng cây đưa em đi về giọt nắng nhấp nhô

Em đứng lên mùa Đông nhạt nhòa
Từng đêm mưa từng đêm mưa
Từng đêm mưa mưa lạnh từng ngón sương mù (TCS- gọi tên 4 mùa)